Mỗi người sẽ có một “gu” khác nhau về hình mẫu người yêu lý tưởng của mình. Trong một mối quan hệ tình cảm, cho đi và nhận lại luôn là những điều vô cùng bình thường mà bất cứ ai cũng thế. Nếu chỉ có một người đơn phương vun đắp tình cảm thì cho dù tình yêu có lớn đến đâu đi nữa, cả hai người đều sẽ không thể bước tiếp cùng nhau. Và có những người lại lỡ yêu phải những cô gái, chàng trai sống nội tâm, kín đáo và ít chia sẻ. Khoảng thời gian ban đầu bạn cảm thấy rất tốt, bởi đối phương luôn sẽ lắng nghe những câu chuyện của bạn, cũng không hoạt đồng ồn ào trên mạng xã hội. Cả thế giới của người ấy cứ như là chỉ xoay quanh một mình bạn.
Nhưng rồi lâu dần bạn sẽ nhận ra thật ra trong thế giới của những người sống quá nội tâm chỉ có mỗi họ, và bạn không hề có mặt trong đấy. Những vui buồn giận dỗi trong cuộc sống hay đến từ mối quan hệ của chính họ, họ đều không muốn nói với bất kì ai. Rồi cũng sẽ đến ngày bạn cảm thấy tình yêu này khiến bạn thật ngột ngạt và bất lực. Cùng nghe câu chuyện kể về cảm nhận khi yêu một người sống quá nội tâm là sẽ như thế nào qua bài viết dưới đây nhé.
Tận hưởng khi có người yêu sống nội tâm
Họ có thể là những người thú vị nhưng trải nghiệm bên họ là điều mà tôi chẳng muốn nhớ lại. Nhờ nhiều phương tiện mà bây giờ người ta có hiểu biết và kiến thức nhiều hơn về những kiểu người hướng nội hay hướng ngoại. Nhưng nếu hỏi về việc chọn người có tính cách thế nào để gắn bó, tôi chắc chắn sẽ không lựa chọn một anh chàng lúc nào cũng chỉ thích ở một mình, sống quá nội tâm và thâm trầm, ít nói.
Yêu một người hướng nội, thời gian ban đầu tôi thường cảm thấy dễ chịu và yên tâm. Phải công nhận họ là những người tinh tế, nhạy cảm nên rất dễ thấu hiểu, đồng cảm với người khác. Họ biết người khác cần gì và thường đáp ứng những mong đợi của người kia dễ dàng. Họ cũng biết nghĩ cho người khác, biết quan tâm và làm những hành động yêu thương cảm động.
Và vì họ cũng không có quá nhiều các mối quan hệ, không hay lui tới những nơi tụ tập đông người, lại chẳng dễ tỏ ra hứng thú với người lạ… nên càng cảm thấy an toàn. Tưởng như ở bên họ là điều hạnh phúc, tưởng như chỉ cần hai người “yêu nhau bình yên thôi” thì mọi chuyện sẽ ổn và đâu vào đấy. Tưởng như đó là người đàn ông thực sự dành cho mình mà không phải khổ sở tranh đấu hay cãi vã, mệt mỏi. Thế nhưng tôi đã sai lầm.
Những vấn đề thật sự khi yêu người sống nội tâm
Khi đắm chìm trong chuyện tình bình yên quá lâu, tôi mới nhận ra có vấn đề gì đó không ổn. Người tôi yêu bắt đầu bộc lộ những tính cách của một người hướng nội thật sự. Sau những lần cãi vã hoặc mâu thuẫn, anh sẽ giận mà chỉ muốn ở một mình, không muốn giải quyết ngay những vấn đề đang xảy ra giữa hai người. Sự lạnh nhạt và không hợp tác đôi khi khiến tôi phát nản và làm hủy diệt hết mọi nỗ lực làm hòa của tôi.
Người tôi yêu có rất nhiều sở thích mà lúc đầu tôi thấy thú vị. Dường như lĩnh vực nào anh cũng có hiểu biết nhất định. Trò chuyện với anh từng chẳng bao giờ biết chán, từ các lĩnh vực nghệ thuật, phim ảnh, âm nhạc tới các vấn đề thường thức khác. Anh giống như một cuốn sách thú vị mà tôi chỉ muốn mang theo bên mình, khi không biết về vấn đề gì sẽ mở ra.
Thế nhưng đó cũng là điều sau này tôi không hài lòng; vì những gì anh biết chỉ dừng lại ở mức độ sách vở mà ít khi nào mang ra thực hành được. Chúng không giúp ích cho công việc hiện tại của anh với vị trí là một kỹ sư. Chúng thậm chí là nơi để anh trốn tránh thực tại; vùi mình quên đi những vấn đề và rắc rối mình gặp thay vì giải quyết chúng.
Ưu điểm thành nhược điểm
Ưu điểm tránh xa đám đông hay những chốn xô bồ của anh sau đấy bỗng trở thành nhược điểm. Khi mà cần thiết phải gặp gỡ hay tiếp xúc công việc với những người mới thì anh lại tỏ ra lo lắng, bồn chồn. Anh hạn chế hết mức các mối quan hệ của mình. Suy xét việc cần thiết hay không việc gặp ai đó. Thậm chí việc dẫn anh đi giới thiệu với bạn bè tôi cũng là một chuyện khó khăn. Phải đấu tranh và trao đổi, hứa hẹn nhiều điều. Đám cưới bạn chung của hai đứa; anh thường đùn đẩy cho tôi và nói mình không muốn dành một ngày cuối tuần. Và cảm thấy năng lượng cạn kiệt khi đến chỗ đông người.
Người yêu tôi từng mắc chứng rối loạn tâm lý ám ảnh cưỡng chế. Không phải quá nặng nhưng cũng khiến tính cách của anh khó hòa nhập. Thỉnh thoảng anh lại hỏi tôi rằng liệu anh có bị trầm cảm hay không? Tôi giật mình và nghĩ rằng có thể tôi sẽ giúp đỡ anh. Rằng tình yêu của tôi sẽ khiến anh yêu đời và thay đổi. Dù gì, đó cũng là một suy nghĩ có phần dễ dãi. Phận con gái, tôi chẳng thể làm trụ cột tinh thần cho một người đàn ông. Tôi sẽ có lúc thấy mệt mỏi, thấy chán nản. Thấy mình bỗng dưng có một gánh nặng phải lo toan. Tôi càng không thể vui cười khi người yêu cứ ỷ lại mình. Mỗi lần gặp nhau lại cảm thấy nặng nề và ngột ngạt.
Chỉ một người vun đắp sẽ không bền lâu
Khi yêu một ai đấy; chỉ mong sẽ tìm được một điểm tựa vững chãi để cho mình sức mạnh vượt qua khó khăn. Để cảm giác yêu và được yêu… Chứ không phải để chăm sóc một người còn không biết yêu thương nổi chính mình. Một người chỉ biết chạy trốn hiện tại mà không biết thay đổi hay phấn đấu cho tương lai.
Người hướng nội hay sống nội tâm không xấu. Chỉ là giữa những biến cố cuộc đời; tôi không dám tin họ sẽ mạnh mẽ cùng tôi đứng vững. Thứ tôi muốn không phải là một chuyện tình như trong phim. Là cuộc sống hệt trong những cuốn sách hay những bài đăng nghe mùi tai trên mạng xã hội… Tôi cần một người đàn ông ở đời thực. Với đôi vai vững chắc và tinh thần trách nhiệm với cuộc đời của họ. Với mối quan hệ của họ, người phụ nữ của họ… Còn tôi, đã chia tay người yêu của mình.
More Stories
Bạn cho rằng ngôn ngữ tình yêu có quan trọng trong mối quan hệ không?
Đàn ông có thật sự “nghén” khi vợ mình mang thai?
Thời đại ngày nay, phụ nữ không muốn sinh con vì quá áp lực